Close
súp shichuu khoai tây, cà rốt và brocolli
thực đơn ăn dặm

CHIA SẺ VỚI MẸ LẦN ĐẦU CHO BÉ ĂN DẶM

Mẹ và bé nắm tay dắt nhau qua ngưỡng 6 tháng đầu tiên sữa mẹ hoàn toàn, mẹ con mình vui mừng nắm tay qua cánh cửa tiếp theo đó là tập cho bé ăn dặm, con bắt đầu tiếp nhận thức ăn ngoài sữa mẹ. Khó khăn đầu tiên khi mẹ và bé vấp phải đó là sự phản đối quyết liệt tại sao ko phải bột mà là cháo, phàm bột thì đã được xay nhuyễn chứa rất nhiều tinh bột, tỉ lệ pha có khi đặc quá có khi loãng quá, có khi sống có khi chín và rất khó tiêu, cần hiểu dịch vị của bé từ 4 tháng đã bắt đầu tiết ra từng chút từng chút 1, cho ăn ngay thì 1 lượng dịch vị ít ỏi với lượng bột quá lớn sẽ không tiêu hoá hết, ví như cha mẹ cho con cái chai 250ml rồi biểu đổ 300ml vào sao mà đổ cho được, tràn hết ra ngoài, cái không thể hấp thụ hết thì thải ra ngoài, cơ thể lại còn mệt hơn, cho nên điều kiện tiên quyết đầu tiên là đợi đủ 180 ngày mới cho con ăn dặm

Tiếp theo là phải biết cân bằng giữa sữa mẹ và thức ăn dặm,

Vì đã nói là ăn dặm nghĩa là thêm vào phần còn thiếu, chứ ko phải là thay thế hoàn toàn sữa mẹ đẩy sữa mẹ xuống hàng thứ yếu là thành phụ, cũng như hồi xưa mình thấy triều đình vua lên ngôi vẫn có thái thượng hoàng ngồi kè kè ở bên chỉ bảo, bao giờ thấy vua trẻ nắm được hết thạo hết việc trong triều, và có thể tự mình điều hành được thì thái thượng hoàng mới thôi về nghỉ, chứ ai đâu mà mới lên ngôi đã thành thạo ngay từ buổi đầu, con mình mới tập ăn chứ đâu đã biết ăn chính đâu mà đã vội cho ngày 3 bữa, sữa mẹ giảm xuống như uống nước tráng miệng là không được, phải có sữa mẹ kế bên để giúp đỡ bé, những lúc con mệt mỏi không muốn ăn, vẫn còn có sữa mẹ để giúp con khoẻ hơn, và phát triển toàn diện cả thể chất lẫn tinh thần.

Trở ngại tiếp theo đó chính là sự hợp tác đến từ hai phía

1 bên mẹ cố công tìm tòi phương pháp này hay, cách này được, mẹ nghe bác này khen, con nhà kia ăn giỏi, ăn thô tốt, mẹ cũng muốn em bé của mẹ giỏi thế, vậy là mẹ ra sức học tập nấu cháo, hì hục rây rây giã giã, mang lên mà bé không chịu ăn, khóc lóc, đòi ra khỏi ghế, phun cháo ra, thậm chí tệ hơn nữa là không thèm mở miệng cơ, mẹ buồn lắm, mẹ không hiểu mình đã sai chỗ nào mà con mẹ không chịu ăn, mẹ tuyên bố phá sản, cách này không được. Thật ra, mẹ nên thả lỏng người và đừng suy nghĩ tiêu cực cho bé, mẹ hãy đặt địa vị mình là con để suy nghĩ, trước giờ mình toàn tu ti mẹ ti bình, giờ bắt mình ăn bằng muỗng, lạ quá ko quen thì không thích đúng rồi, cũng như mẹ mới bắt đầu công việc mới vô làm đã biết việc thế nào đâu, phải cần thời gian có người đi trước bày vẽ, rồi phải tập làm chán chê mê mải, khoảng nửa năm mới biết việc, vài năm mới thât sự thạo, vậy thì mẹ buồn khi em bé của mẹ buổi đầu không chịu ăn và khoảng vài tuần chưa biết ăn là bất công với em bé của mẹ quá. Cùng trong 1 lớp học, cô giáo giảng bài có bạn hiểu ngay có bạn phải mãi mới hiểu thì bé của mẹ cũng vậy, đừng nên so sánh bé với bé khác mà tội cho bé của mẹ, có thể em bé của mẹ chậm về phần này nhưng chưa chắc em bé người khác sẽ hơn em bé của mẹ ở giai đoạn sau, con thỏ chạy nhanh chưa chắc sẽ về đích trước, con rùa chạy chậm chưa chắc đã thua, cho nên mình đừng sốt ruột làm gì, hãy kiên nhẫn và chờ đợi con hợp tác.

Chuyện bé ít chịu ăn, và có ăn, hoàn toàn không muốn ăn

Như đã nói ở trên thì chuyện bé ít chịu ăn, và có ăn, hoàn toàn không muốn ăn có chứ không phải không, nhiều mẹ lo ngại rằng liệu bé có nhận được dinh dưỡng cần thiết để lớn không hay là mình phải ép, gần 1 tuổi rồi mà tình hình ăn uống vẫn lèo tèo thảm hại được vài thìa là thôi. Phàm cái gì quá quen thuộc thì sẽ dẫn đến nhàm chán, được mẹ đút hoài thì bé cũng trở nên thụ động mẹ có thể đổi kiểu ăn cho bé, ví như hôm nay trời nắng to thì mình cầm dù, trời mưa mìh mang ủng mặc áo mưa, trời râm mình rủ nhau đi bắt bướm hái hoa đại loại vậy, bữa nay con mọc răng khó chịu thôi mình kiếm món mềm mềm cho con gặm, bí đỏ chẳng hạn hay khoai lang, con không thích mẹ đút thì mẹ làm thức ăn hình que cho con cầm, con cầm chưa biết ăn thì bẻ 1 miếng đút vào miệng cho con thử, mẹ cũng ăn để làm mẫu, cho bé bắt chước học theo. Nhiều khi đút không được cho cầm cũng ko xong thì mình kết hợp cả 2, thức ăn nấu chia làm 5 phần, 1 phần bỏ ra dĩa cho con cầm vọc chơi, phần còn lại thì mẹ đút, tay làm hàm nhai, mẹ vừa đút cho con vừa trò chuyện để con vui, cảm thấy thú vị và không tẻ nhạt, mẹ có thể đút cho bé ăn và bé cũng sẽ đút lại cho mẹ ăn ( với các bé trên 1 tuổi sẽ thích bắt chước và làm theo người lớn y chang ).

Bữa ăn được coi là chuẩn mực

1 bữa ăn được coi là chuẩn mực nghĩa là thức ăn đầy đủ thành phần có món chính món phụ có rau có súp, và không thể thiếu được vitamin Y nghĩa là vitamin yêu, trách nhiệm khiến mình phải nấu ăn cho gia đình, nhưng tình yêu thêm vào sẽ khiến nó trở thành bữa ăn đầy tình yêu thương ngọt ngào, bữa ăn đầy tiếng cười, em bé ngồi chung bàn thấy cha mẹ vui, ăn uống hứng khởi thì bé cũng muốn được ăn theo, ăn không được nhiều thì ăn ít, mỗi bữa mẹ ghi lại xem bé thích món nào và không thích món nào, món thích thì lâu lâu làm 1 lần, món không thích thì nghĩ cách chế biến sao cho ngon hơn em bé ăn được, để bé có thể ăn được tất cả các món, bé sẽ nhận dinh dưỡng từ nhiều nguồn phong phú để phát triển chứ không phải là đơn chất.

Lời kết

Không nên để bé thích ăn món nào là ăn món đó mãi được, cần phải cho bé ăn đủ món, Mẹ là người nội trợ trong gia đình nên cố gắng tìm hiểu con và chế biến món ăn để con ăn tốt ( mặc dù con không thích ), phương pháp nào cũng vậy, cách nào cũng vậy, mẹ hãy dành nhiều thời gian ra để quan sát bé, thậm chí ghi chép lại hằng ngày để biết mà thay đổi phù hợp với con chứ đừng quá cứng nhắc nhất nhất phải đúng thế này, không đc thế kia, phương pháp họ thế, nên nhớ rằng 1 cái cái áo may sẵn thì không thể nào vừa và đẹp phù hợp với con như áo mẹ may được.

About Michan