Lâu lắm rồi mình mới có 1 bữa nghỉ được nói chuyện cùng chị bạn có 2 con, mình xin phép không nói về chị mà mình kể về con mình để mình chia sẻ cùng chị về 1 số vấn đề tương tự như mình ngày xưa. Ngày xưa cách đây là khoảng 1 năm, mình bị khựng lại trong chuyện dạy con và không được suôn sẻ, mình bắt đầu nghĩ mình sai ở chỗ nào, con chuyển giai đoạn mà mình không bắt nhịp được, con mình từ chối tiếp thu nhiều thứ mình dạy, vậy là mình phải dành thời gian để suy nghĩ và làm theo lời cô giáo mình nói ( nói đến đây mình phải cảm ơn cô rất nhiều vì nhiều khi cô nói cứ như bị tạt 1 gáo nước lạnh vô người, vậy mà tỉnh, đau mà thấm ).
Mình bắt đầu bỏ thời gian ra ghi chép và quan sát con hằng ngày, con chuyển giai đoạn và bắt đầu tỏ rõ ý muốn, và ý chí của bản thân. Con mình đi học và mình ngồi ở ngoài quan sát qua màn hình, cũng bài học đó nhưng với thầy giáo này thì con tiếp thu và làm rất tốt, với cô giáo kia thì không. Mình phát hiện rằng vấn đề không phải nằm ở con mà nằm ở người truyền tải, hiểu bé và tìm cách truyền tải để bé có thể tiếp thu. Nên các bà mẹ đừng vội thất vọng về con của mình khi mình dạy mãi mà con không hiểu, không phải là do con mà vấn đề là do ở mình, có phải mình chưa thật hiểu con, phải thật hiểu con thì mới biết làm thế nào dể con hiểu. Ngày bé mình hay nghe nói rằng thôi thì lớn lên từ từ hiểu biết chút rồi dạy. Trẻ con như tờ giấy trắng thời qian qua đi mà không tô vẽ gì thì 0 vẫn là 0, không có chuyện thời gian qua đi mà 0 lại thành 10, phải bỏ công ra mà quan sát và dạy dỗ. Nên với mình dạy con là phải quan sát và thật để tâm, nhiều khi chỉ bỏ qua 1 điểm nào đó nhỏ nghĩ là không quan trong, nhưng đấy lại là chìa khoá để mở ra cánh cửa bước vào tim con.
Tiếp theo là bình tĩnh trước mọi tình huống, câu này viết ra nói ra thì dễ nhưng làm thì rất khó, cũng như việc giảm cân biết là phải nạp năng lượng vô ít nhưng phải đốt thật nhiều, nhưng mấy ai làm được, làm dược phải cần ý chí, ý chí cần bao nhiêu, 1 ngày đủ không, 2 ngày đủ không, không đủ và cần lâu dài bền bỉ, đừng ham quá trong 1 ngày dạy con đủ thứ và mang nhiều thứ gánh nặng để làm mình kiệt sức để rồi mai thả lỏng cả mẹ lẫn con thì hôm nay cố gắng là bỏ đi hết. Nếu nhiều gánh nặng mang quá trên vai thì nên chọn gánh nào quan trọng với mình xếp hạng từ cao đến thấp và phân bổ thời gian cho thật đồng đều. Con trẻ mình con nhỏ như cây non cần nuôi dưỡng, con cần thật nhiều thời gian để xây dựng thói quen tốt, từ chuyện nhỏ nhất như ăn tự xúc được đánh răng thay đồ, biết tự phục vụ bản thân, chưa yêu cầu gì lớn lao.
Cuối cùng là mình bình thản không bận tâm đến những em bé khác, em bé khác làm được gì, hát múa líu lo đủ thứ, à em bé giỏi, con mình chưa làm được không phải là không sao nhưng đừng để chuyện con chưa làm được mà thành ra tạo áp lực cho cả mình và con, mẹ con cùng trói nhau vào chuyện thành công của nhà người ta mà áp lực cho cả mẹ con mình. Mình mỗi ngày vui với cái mà con mình làm được và hay viết ra những vấn đề mình gặp trong chuyện dạy dỗ con với cô giáo ở lớp con, lúc thì đọc sách và luôn chịu khó quan sát con để tìm cách giải quyết. Mọi lời khuyên đến từ nhiều hướng chỉ có giá trị tham khảo, và người thực thi và thi hành chính là mình và con, mình nghiêm khắc với con và hay chú ý con nhiều thứ, nhiều khi thấy con đứng tự khoanh tay mà thấy tội, xong lại giơ tay lên trán 2 ngón tay ý là con đã hiểu rồi, đi đâu gặp gì mà thấy biểu tượng gạch chéo chỉ vô nói bu bu nghĩa là không được đấy.
Mình chia sẻ với chị chỉ với tư cách là người bạn cùng nuôi con, và đây là trải nghiệm của mình, trải nghiệm của mình chắc chắn sẽ không giống bà mẹ nào, và các đứa trẻ cũng khác nhau cơ mà, hi vọng chìa khoá sẽ được tìm và kho báu lại được mở ra để lại thấy gương mặt rạng rỡ của con và mẹ, vì mình đã chạm vào tim của nhau lần nữa.
Nguồn: mẹ Michan